Tại sao Phốt pho lại quan trọng trong khẩu phần cho lợn?

07/09/2020

Phốt pho (P) là khoáng chất phong phú thứ hai trong cơ thể. Bên cạnh quá trình khoáng hóa xương, phốt pho còn tham gia vào quá trình tích tụ protein và chuyển hóa năng lượng. Mức độ thiếu hụt có thể ức chế sự phát triển và tăng trưởng của hệ xương. Phốt pho thường là thành phần đắt thứ ba và mức dư thừa có thể dẫn đến tăng chi phí thức ăn. Phytase ngoại sinh thường được thêm vào khẩu phần giai đoạn “nuôi lớn – kết thúc – growth- finish) ( để tăng lượng phốt pho sẵn có làm giảm lượng phốt pho mono hoặc dicalcium trong khẩu phần.

Dưới đây là ba điều cần xem xét về P trong công thức khẩu phần:

1. Xác định giá trị phospho trong công thức ăn.

Các giá trị phốt pho có thể được chỉ định cho các thành phần dưới dạng tổng số, có sẵn hoặc tiêu hóa được. Giá trị P tổng số hiếm khi được sử dụng trong công thức chế độ ăn uống vì nó không thể hiện chính xác số lượng lợn có thể sử dụng và có thể gây thiếu hụt.

P có sẵn được xác định thông qua việc sử dụng phương pháp thử nghiệm tỷ lệ dốc (slope-ratio), trong đó nguồn phốt pho tiêu chuẩn được cho giá trị là 100% và mức độ sẵn có của P trong một thành phần được ước tính theo tỷ lệ phần trăm tương đối so với nguồn tiêu chuẩn. Mặc dù phương pháp tỷ số độ dốc có vẻ chính xác hơn để ước tính mức độ sẵn có của P, nhưng vẫn có mối lo ngại về việc giả định nguồn tiêu chuẩn có sẵn 100%. Ngoài ra, việc xác định giá trị P có sẵn cho mỗi thành phần thường tốn kém.

Do đó, P tiêu hóa cung cấp một ước tính tốt hơn về lượng P được tiêu hóa và hấp thụ. P có thể tiêu hóa được có thể được biểu thị theo một số cách. Hai cách phổ biến là tiêu hóa rõ ràng và tiêu chuẩn hóa toàn bộ đường tiêu hóa. Giá trị chuẩn hóa được ưu tiên hơn vì nó tính đến mất P nội sinh.

2. Xem xét công thức.

Nên sử dụng tỷ lệ P: calo tiêu hóa được khi xây dựng khẩu phần ăn vì nồng độ năng lượng trong khẩu phần sẽ ảnh hưởng đến lượng thức ăn tiêu thụ. Do đó, khi sử dụng một tỷ lệ chuẩn, mức P trong khẩu phần có thể được điều chỉnh để giải quyết những thay đổi trong lượng thức ăn ăn vào. Ngoài ra, khi hiệu quả sử dụng thức ăn và tăng trưởng nạc được cải thiện, nồng độ P cần thiết trong khẩu phần sẽ tăng lên. Khi sử dụng phytase, nên sử dụng các giá trị giải phóng P để đảm bảo mức P chính xác đang được xây dựng.

3. Hiểu mối quan hệ Ca: P.

Cả P và Ca đều cần thiết cho quá trình khoáng hóa xương. Vì Ca và P có chung một con đường hấp thụ nên Ca dư thừa trong chế độ ăn có thể có tác dụng đối kháng với quá trình tiêu hóa và hấp thụ P. Tỷ lệ A: P thường được sử dụng trong công thức chế độ ăn uống để đảm bảo Ca dư thừa không cản trở sự hấp thụ phốt pho.

Việc bổ sung canxi có chi phí thấp và nếu không bị giới hạn trong khẩu phần ăn, thì công thức ít tốn kém nhất sẽ cho phép lượng Ca dư thừa vào khẩu phần thấp hơn. Điều này có thể dẫn đến tỷ lệ Ca: P rộng có thể dẫn đến giảm năng suất lợn tăng trưởng, đặc biệt là khi P thấp hơn yêu cầu. Khi nồng độ P trong khẩu phần ăn đầy đủ, việc tăng tỷ lệ Ca: P có thể cải thiện năng suất tăng trưởng của lợn thành phẩm, vì vậy tỷ lệ Ca: P nên được xây dựng trên cơ sở dễ tiêu. Nếu giá trị Ca tiêu hóa không có sẵn, tỷ lệ này phải được xây dựng trên tỷ lệ Ca phân tích: P được phân tích.

Giá trị P tiêu hóa nên được sử dụng khi xây dựng tỷ lệ Ca: P trong khẩu phần và lượng P tiêu hóa được cung cấp phải đủ để đáp ứng yêu cầu của P.

Võ Văn Sự dịch từ: Kansas State University Research And Extension. August 7, 2020 06:00 AM

 


Tìm kiếm tài liệu chăn nuôi